Tin mới

Ngày thầy thuốc Việt Nam: Chuyện về áo trắng vùng cao

Thứ sáu, 27/02/2015, 20:23 (GMT+7)

Sau gần 30 năm công tác tại một xã vùng cao khó khăn của tỉnh Thừa Thiên Huế, chị Lệ đã có nhiều đóng góp trong lĩnh vực y tế, đưa cuộc sống người dân ngày một khởi sắc hơn.

Sau gần 30 năm công tác tại một xã vùng cao khó khăn của tỉnh Thừa Thiên Huế, chị Lệ đã có nhiều đóng góp trong lĩnh vực y tế, đưa cuộc sống người dân ngày một khởi sắc hơn.

 

Sinh ra và lớn lên tại một vùng quê ven phá Tam Giang (xã Quảng Thái, huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế), bác sĩ Hoàng Thị Lệ vào ngành Y từ năm 1986 với chức danh Nữ hộ sinh trung học tại trạm y tế xã Hương Giang (huyện Nam Đông, Thừa Thiên Huế).

Đến năm 1989, bác sĩ Lệ chuyển công tác tới trạm y tế xã Thượng Nhật với vai trò mới là Trưởng trạm y tế. Thời điểm đó, Thượng Nhật là một trong những xã định canh định cư khó khăn nhất của huyện Nam Đông với cộng đồng người dân tộc Ka Tu sinh sống chiếm trên 95%. Nơi đây, đời sống vật chất của người dân còn rất nhiều khó khăn, nhiều phong tục tập quán lạc hậu vẫn còn tồn tại.

Ngày thầy thuốc Việt Nam: Chuyện về áo trắng vùng cao - Ảnh 1

Chị Lệ phổ biến kiến thức về sức khỏe, y tế cho người dân xã Thượng Nhật. 

 

Người dân thường xuyên du canh, du cư và đi vào rừng để khai thác lâm sản nên bệnh tật nhiều, đặc biệt là sốt rét. Với quan điểm sinh con đông để có sức lao động làm nương rẫy nên bà con sinh đẻ không có kế hoạch, tỉ lệ sinh con thứ 3 rất cao.

Tuy nhiên, với lòng nhiệt huyết yêu nghề, cảm thông với những khó khăn của người dân nơi đây và áp dụng những kiến thức y tế, chị Lệ đã đưa ra nhiều giải pháp phù hợp để chăm sóc và bảo vệ sức khỏe hiệu quả cho người dân tại đây.

Nữ bác sĩ chia sẻ, sau gần 30 công tác, điều chị cảm thấy vui và hạnh phúc nhất là tình hình bệnh tật của người dân ngày càng giảm, cuộc sống nơi đây ngày một khởi sắc và dần thay đổi các tập tục lạc hậu.

Nhớ lại những năm tháng khó khăn trước đây, chị cho biết: "Để đạt được mục tiêu giảm số bệnh nhân sốt rét, tôi đã cùng các cán bộ trạm y tế đu xuyên rừng hơn 30km đến các nhà du canh, du cư để thuốc diệt muỗi, cấp phát thuốc sốt rét, vận động bà con ngủ màn, dùng các biện pháp dân gian để xua muỗi".

Hồi đó, tại trạm y tế xã Thượng Nhật chỉ có 2 cán bộ y tế, để triển khai hết các biện pháp phòng chống sốt rét, chị Lệ phải lập mạng lưới cộng tác viên được 5 người tình nguyện tham gia.

Đến năm 1992, chương trình phòng chống sốt rét Quốc gia hỗ trợ cho cán bộ phụ trách công tác phòng chống sốt rét xã 50.000 đồng/tháng, chị dùng số tiền đó hỗ trợ cho các cộng tác viên mỗi người 10.000 đồng/tháng để hoạt động, sau đó đến năm 1998 mạng lưới y tế thôn bản mới chính thức thành lập.

Song song với các biện pháp triển khai về phòng chống sốt rét của y tế tuyến huyện và tỉnh kết hợp với nhiều hoạt động tích cực của chị và cộng tác viên nên số bệnh nhân sốt rét tại địa phương giảm rõ rệt qua từng năm.

Từ 1988 -1992 số bệnh nhân sốt rét 250-350 ca/năm được điều trị tại trạm y tế thì đến giai đoạn 1993-2000 số bệnh nhân sốt rét giảm dần chỉ còn 25 ca/năm. Từ năm 2001-2013 số bệnh sốt rét chỉ còn 2-3 ca/năm và năm 2014 không có bệnh nhân sốt rét mặc dù số lượt người năm nay ra khỏi vùng bảo vệ 846 lượt/năm.

Với tâm niệm muốn bà con ổn định cuộc sống cần vận động các gia đình sinh ít con để nuôi dạy con tốt, chị cũng đã cùng các ban, ngành đoàn thể xã thường xuyên về thôn bản lồng ghép tuyên truyền giáo dục sức khỏe với vận động các đối tượng chấp nhận các biện pháp tránh thai hiện đại để giảm tỷ lệ sinh con thứ ba trở lên góp phần vào công cuộc xóa đói giảm nghèo.

 

Ngày thầy thuốc Việt Nam: Chuyện về áo trắng vùng cao - Ảnh 2

 Sau gần 30 công tác tại Thượng Nhật, tình hình bệnh tật của người dân ngày càng giảm, cuộc sống ngày một khởi sắc và dần thay đổi các tập tục lạc hậu. 


Chị Lệ cho biết thêm: "Trước đây, có những phụ nữ mang thai chưa tiêm đủ liều vắc xin uốn ván, bản thân phải vượt suối để tiêm cho sản phụ, có lần suýt bị nước cuốn trôi vì nước ở thượng nguồn đổ về bất ngờ, may có người ở thôn phát hiện đưa vào bờ kịp thời. Không ngại khó khăn vất vả chỉ mong sao cho những đứa trẻ sinh ra không bị uốn ván, 100% phụ nữ có thai được đẻ tại cơ sở y tế và xóa bỏ được tập tục lạc hậu đẻ tại nhà”.

Nhờ quản lý phụ nữ có thai chặt chẽ, tiêm phòng đầy đủ nên từ năm 1990 đến nay không có trẻ nào sinh ra bị chết do uốn ván rốn. Chị tâm sự thêm: “Suy nghĩ sao cho hoàn thành tốt các nhiệm vụ được giao, không màng đến quyền lợi riêng tư, từ năm 1992-2002 là một trưởng trạm y tế kiêm nhiệm chuyên trách công tác kế hoạch hóa gia đình phụ cấp 150.000 đồng/tháng cho công tác kiêm nhiệm, chị dùng số tiền đó để hỗ trợ cho những người đình sản 10kg gạo/người, đưa đón, lo tiền ăn sáng cho mọi người”.

Nhiều năm liền lãnh đạo đội ngũ trạm y tế cũng như y tế thôn bản, cộng tác viên dân số, chị đã hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, không để các dịch, bệnh xảy ra, chủ động giám sát phát hiện, dập tắt kịp thời các ca bệnh mới phát sinh không để lây lan trong cộng đồng, xây dựng được xã đạt chuẩn Quốc gia về y tế năm 2013. Và điều mà chị cảm thấy vui nhất là “đã chọn Nam Đông làm quê hương thứ hai cho mình”.

Theo My Vân/Đời sống & Pháp luật

Theo dõi Tinmoi.vn trên Tinmoi.vn - Google news